כּוֹלְיָא, כּוֹלְיָיא, (כּוּל׳, כָּלְ׳) f. ch. (v. כִּלְיָה) [rounded,] 1) testicle. Targ. Y. II, Lev. XXI, 20. Targ. Y. ib. XXII, 23. —2) kidney. Ḥull. 97ᵃ.—Pl. כּוֹלְיָן, כּוֹלְיָין, כּוֹלְיָתָא (כּוּלְ׳. כָּלְ׳). Targ. Lev. III, 4; a. fr. Targ. Job XXXVIII, 36 כוליין ed. Lag. (oth. כָּלְיָן, Ms. Var. כוליתא). Targ. Is. XXXIV, 6 כָּלְיַת constr.—Sabb. 119ᵇ.—[כּוּלְיָא h., v. כִּלְיָה.]